Danh Sách Chương Dung Thành

Truyện này có 100 chương và đã được cập nhật full. Mời các bạn đón đọc!

Ch. 1 Một Ngày Mới Chào Đón Bạn Ch. 2 Con Linh Cẩu Máu Lạnh Vô Tình Giết Người Như Ngoé Ch. 3 “cậu?,” Liên Xuyên Nói, “chạy Thôi.” Ch. 4 Nhưng Địa Vương Là Một Lão Gian Thương Ch. 5 “trân Trọng Mạng Sống, Tận Hưởng Cuộc Sống Tốt Đẹp…” Ch. 6 Bọn Họ Là Những Kẻ Lữ Hành Ch. 7 “betelgeuse,” Một Giọng Nói Vang Lên Phía Trước, “thức Tỉnh.” Ch. 8 Lông Tơ Trên Người Ninh Cốc Lập Tức Dựng Đứng, Linh Cẩu? Ch. 9 “là Liên Xuyên, Chúng Ta Chết Chắc Rồi.” Ch. 10 “không,” Ninh Cốc Nói. Ch. 11 Cho Nên, Cậu Đã Dùng Ý Niệm Đánh Bại Liên Xuyên Ch. 12 Nó Lấy Đi Chìa Khóa Bí Mật Ch. 13 Kể Từ Ngày Đó, Bọn Họ Đã Mất Đi Sớm Tối Ch. 14 Vì Sao? Ch. 15 Đây Là Giá Trị Duy Nhất Để Hắn Còn Có Thể Tồn Tại Ch. 16 “động Đậy Một Cái Thôi Là Cậu Sẽ Chết.” Liên Xuyên Nói Ch. 17 “đi.” Liên Xuyên Nhìn Cậu, Nói Ra Mệnh Lệnh Ngắn Gọn Ch. 18 Không Ném Được Người Này Ch. 19 “tôi Cứ Không Chết Đấy.” Ninh Cốc Nói Ch. 20 Hắn Ta Tên Là… Tiểu Loa Ch. 21 Một Con Dơi Siêu To Khổng Lồ, Còn Sống Ch. 22 “không Biết,” Câu Trả Lời Của Liên Xuyên Rất Có Tính Xây Dựng, “tự Cậu Ngộ Ra Đi.” Ch. 23 Sống Sót, Mới Là Con Dấu Sắt Nung Thiêu Cháy Cả Đời Hắn Ch. 24 “liên Xuyên Của Tôi,” Ninh Cốc Lặp Lại, “chủ Thành Chia Cho Anh Một Nửa.” Ch. 25 Cảm Giác Quần Liên Xuyên Sắp Bị Mình Cọ Cho Tụt Xuống Rồi, Vậy Mà Vẫn Không Thành Công Ch. 26 “anh Sẽ Không Hiểu Được.” Ninh Cốc Nói Tiếp Ch. 27 Linh Cẩu Cái Gì? Não Còn Không Đặc Bằng Não Tên Cửu Dực Kia Ch. 28 Nhưng Mà Gió Bắt Đầu Từ Đâu? Em Cũng Không Biết Nữa. Khi Nào Hai Bạn Mới Yêu Nhau (j/k) Ch. 29 “cả Đời Này Của Tôi,” Liên Xuyên Trầm Giọng Nói, “chính Là Một Câu “vì Sao”.” Ch. 30 “từ Giờ Còn Ai Cản Tôi Nữa, Đều Phải Chết.” Ch. 31 “không Phải Mày Là Đại Ca Đấy Chứ?” Ch. 32 “được.” Liên Xuyên Nói Ch. 33 “tôi Là Ai.” Liên Xuyên Nói Ch. 34 Có Thể Nghĩ Được Tới Tầng Này, Chỉ Số Thông Minh Cỡ Này, Ông Nội Cửu Dực Cũng Chẳng Bằng Được! Ch. 35 Toàn Bộ Thành Viên Nòng Cốt Của Đoàn Lữ Hành Đều Được Điều Động Ch. 36 Bên Trong Toa Tàu Chính Giữa, Một Cái Hòm Dạng Dài Màu Đen Đang Lẳng Lặng Nằm Đó Ch. 37 Ác Bá Quỷ Thành Đã Nói Là Làm Ch. 38 “giúp Tôi Mặc Vào.” Liên Xuyên Nói Ch. 39 “đánh Thức Betelgeuse.” Liên Xuyên Nói Ch. 40 “bốn Đời Chủ Thành, Bốn Ninh Cốc.” Ch. 41 “người Này, Là Vốn Liếng Để Chúng Ta Giành Về Chủ Thành, Đoạt Lại Cố Hương.” Ch. 42 Ngay Mới Đầu Chỉ Là Một Cơn Gió Đen Ch. 43 “cậu Là Ninh Cốc.” Ch. 44 Trưởng Đoàn Cũng Không Thật Sự Muốn Cướp Lại Chủ Thành Ch. 45 “không Một Ai Có Thể Sắp Đặt Thay Cháu, Cháu Cũng Không Nên Nghe Theo Bất Cứ Sự Sắp Đặt Nào.” Ch. 46 “tôi Không Quay Đầu Lại.” Ninh Cốc Nói Ch. 47 “chết Hết Đi.” Ch. 48 Betelgeuse, Thức Tỉnh Ch. 49 “cháu Là Ai?” Ninh Cốc Nhìn Ba Người Trong Phòng, “ai Có Thể Nói Cho Cháu Biết?” Ch. 50 Dán Lên Một Tấm Poster Bạn Phải Chết, Mà Lại Không Cho Ngày Giờ Biểu Diễn